Lần này, tôi quyết không kiêng nể nữa.
Chẳng hiểu sao mà từ khi tôi nghỉ việc để chăm con, chồng tôi cứ như thay đổi hẳn. Anh ấy gia trưởng, sai khiến vợ từ những việc nhỏ nhất. Vợ chồng cũng lục đục thường xuyên vì những chuyện vặt vãnh như con kiến cái kim.
Đã thế, chồng tôi còn sinh ra cái tật nhậu nhẹt. Một tuần anh ấy đi nhậu cũng 5 ngày. Nếu không nhậu ở quán thì kéo bạn bè về nhà nhậu. Tôi vừa trông con, vừa nấu ăn, dọn dẹp cho cả nhóm mà giận tím mặt. Đôi khi tôi phải vừa cõng con trên lưng, vừa dọn cả bãi chiến trường của bọn họ tạo ra. Chồng thì mải vui rồi say xỉn nằm gục trên ghế sa lon.
Hôm qua, chồng lại đưa tôi 200 nghìn, bảo tôi đi chợ mua thức ăn ngon về đãi bạn anh ấy. Tôi vui vẻ cầm lấy nhưng lần này, tôi quyết tâm vùng dậy, không thể để chồng ức hiếp mãi được.
Chồng tôi rủ cả 7 người bạn đến nhậu. Vừa vào nhà, họ đã la hét ồn ào, cười đùa khiếm nhã. Không những thế còn cởi tất vứt lung tung khắp thảm. Chồng tôi ngồi trên bàn, hối thúc tôi dọn thức ăn lên để nhậu.
Tranh minh họa. |
Tôi bưng mâm cơm ra. Cả nhóm hí hửng mở lồng bàn. Nhưng rồi ngay lập tức, sắc mặt của họ tiu nghỉu lại. Mâm cơm chỉ có vỏn vẹn bát cơm trắng và một cái trứng rán, một bát xì dầu.
Tôi thủng thẳng bảo: "Thường ngày em ăn cơm như vậy đó. Anh ăn sang trọng, đãi bạn vài triệu thì xem là bình thường, còn vợ xin tiền mua sữa cho con lại là chuyện trọng đại, bị mắng tới mắng lui. Nay mời các anh ăn thử một bữa cơm của em".
Nhóm bạn của chồng tôi sững sờ một lúc rồi ai nấy đều cáo từ đi về. Còn chồng tôi vì mất mặt quá, giận dữ hất đổ cả mâm cơm.
Tôi vẫn bình thản cho con ăn như không có chuyện gì xảy ra. Chồng thì to tiếng quát tháo, cho rằng tôi không biết điều, không nể mặt chồng, đã không làm ra tiền mà còn giở giọng bà nội thiên hạ. Tôi bực bội gắt lại: "Anh viết đơn ly hôn đi, tôi ký. Sống kiểu này, tôi cũng chán quá chán rồi".
Thấy thái độ cương quyết của tôi, anh ngạc nhiên rồi bỏ đi. Tự dưng nước mắt tôi chảy ra. Tôi lấy chồng để làm gì khi mà cuộc sống chỉ toàn là đau khổ? Tôi có nên dứt khoát ly hôn luôn không?
(hngocthuy...@gmail.com)
Không có nhận xét nào